Hôm nay Chúa Nhật Chúa Chiên Lành. Phụng vụ Lời Chúa mời gọi chúng ta chiêm ngắm
khuôn mặt nhân từ của Đức Kitô, vị mục tử tối cao và đầy lòng nhân hậu của chúng ta. Ngài là
vị mục tử đã sẵn sàng hiến thân mình để cho đoàn chiên được sống và sống dồi dào. Đồng
thời cũng nhân dịp này, mẹ Hội Thánh cũng muốn mỗi người chúng ta thêm lời cầu nguyện, để
Giáo Hội càng ngày càng có thêm nhiều mục tử biết sống theo mẫu gương người mục tử
Giêsu. Chúa Giêsu luôn là mẫu gương tuyệt hảo của mọi ơn gọi. Ngài đến để chiên được
sống và sông dồi dào, những người tận hiến đi theo chân Chúa để sống ơn gọi, hiến mình cho
ơn cứu chuộc chứa chan của Chúa Giêsu, luôn phải noi gương vị Thầy tốt lành, để sống tất cả
cho việc phục vụ mọi người.
Hôm nay, Đấng Phục Sinh đã một lần nữa nhắc các Tông Đồ về nhiệm vụ: đánh lưới
người về cho Thiên Chúa. Tuy nhiên để chu toàn được nhiệm vụ này, trước hết các ông
phải là những người luôn lắng nghe và sống lời Chúa, để rồi nhờ sức mạnh của lời
Chúa nâng đỡ, các ông đủ can đảm lên đường dẫn đưa mọi người về với Đấng Phục
Sinh.
Anh chị em thân mến! Cùng với các môn đệ, chúng ta đang sống trong những ngày sau
cái chết của Chúa Ki-tô và cùng với các ngài, chúng ta đang sống và sinh hoạt vào thời
điểm sau biến cố Phục Sinh, đó là vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, vốn được xem là
ngày đoàn tụ của các Ki-tô hữu tiên khởi.
Hôm nay, cùng với Hội Thánh toàn cầu, cộng đoàn giáo xứ chúng ta cũng khai mạc tuần thánh. Xin Chúa
cho mỗi người chúng ta ý thức được điều đó, và sốt sắng tham dự vào Tuần Thánh năm nay. Điều đó có
nghĩa là chúng ta có bổn phận phải sống đức tin, hay nói một cách cụ thể hơn, chúng ta có bổn phận phải
sống gắn bó mật thiết với Đức Kitô. Chúng ta phải tuyên xưng Ngài bằng hành động và bằng cả cuộc đời
chúng ta. Đức Kitô không phải là những lý thuyết, những tư tưởng, nhưng Ngài là một con người mà
chúng ta cần phải gặp gỡ, phải chiêm ngưỡng và phải tìm hiểu, để rồi dần dần chúng ta trở thành những
Kitô Hữu, đồng hình đồng dạng với Ngài.
Người tin vào Chúa sẽ từng bước trưởng thành để thuộc về Chúa Kitô hoàn toàn. Thánh Phaolô đã dùng cách nói “được
Chúa Kitô chiếm đoạt” để diễn tả sự biến đổi của người tín hữu, trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu. Quả vậy,
đời sống đức tin chính là cuộc chạy đua liên lỉ. Mỗi người phải quên đi mọi sự để chỉ chú tâm về đích, lao mình về phía
trước. Nơi đích điểm ấy, có Chúa đang chờ đợi chúng ta (Bài đọc II).
Người cha trong câu chuyện đã âm thầm dõi bước theo con, chờ đợi con. Giây phút “chạy ra
ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi lâu” bộc lộ một tâm hồn ngập tràn tình yêu và tha thứ nơi
người cha. Trái tim yêu của người cha đã nổ tung và phủ lấp đứa con lạc bước nay đang trong
vòng tay trìu mến của ông. Người cha đã quên đi tất cả những gì đã qua và chỉ còn biết một
đứa con yếu ớt đang được mình ôm ấp. Người con thủ thỉ chấp nhận phận mình, chỉ xin được
làm đầy tớ của cha. Nhưng chính khi người con thổ lộ tâm tình ấy, người cha đã quyết định đặt
người con vào đúng vị trí của nó, vị trí của một người con trong gia đình. Cả nhà ngập tràn niềm
hân hoan trong bữa tiệc mừng đón người con trở về.
“Ở dưới bầu trời này, mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời” (Gv 3:1). Những lời quen thuộc
này, trích từ sách Giảng Viên. Mọi sự việc xẩy ra trong đời chúng ta đều có một “trật tự linh
thiêng” theo thời gian của nó. Đây là một sự thật mà ai ai trong chúng ta cũng đều cảm nghiệm
từ đáy lòng, dù cho chúng ta rất muốn nắm quyền điều khiển đời mình. Cái “trật tự linh thiêng”
này càng quan trọng hơn khi chúng ta bước vào sự linh thiêng của việc cầu nguyện. Câu 7 của
sách Giảng Viên nói tiếp: “một thời để làm thinh, một thời để lên tiếng.” Chúng ta biết rằng cầu
nguyện là một cuộc nói chuyện hai chiều với Chúa. Việc cầu nguyện có trật tự của nó - Thiên
Chúa nói trước. Muốn cho việc cầu nguyện được hữu ích, cần lưu ý hai điều quan trọng này:
1) Thiên Chúa nói trước – ta lắng nghe Chúa bằng cách đọc Lời Chúa trong Kinh Thánh. 2) Sau
đó, chúng ta đáp trả Lời Chúa và tâm sự với Ngài. Hành trình Mùa Chay không chỉ nhằm dẫn
chúng ta quay trở lại quá khứ để ăn năn khóc lóc tội lỗi mình hay đến toà giải tội xưng thú tội lỗi
mình... nhưng còn muốn dẫn chúng ta đến cuộc sống mới dồi dào hơn. Mùa Chay phải trở
thành mùa đổi mới con người và xã hội, mùa nở hoa kết trái tình thương, mùa thực thi việc lành
phúc đức... nếu không, chúng ta cũng sẽ bị tiêu diệt y như vậy hoặc có thể "năm tới sẽ bị chặt
đi". Lạy Chúa Giêsu Kitô, Chúa luôn tiếp tục mời gọi chúng con gặp gỡ Chúa một cách sâu
đậm hơn. Xin cho chúng con luôn hăng hái đáp lại lời mời gọi của Chúa. Khi chúng con được
lãnh nhận món quà “nước hằng sống” mà Chúa ban cho trong giờ cầu nguyện, xin cho lòng trí
và đời sống chúng con được biến đổi để phản ảnh sự vinh quang của Chúa. Amen.
Lời bạn viết thật sâu sắc và mang đậm tính suy tư tâm linh, phản ánh một cách chân thành về hai khía cạnh trong con người: nhân tính và thiên tính. Bạn đã diễn tả rất sống động sự giằng co nội tâm giữa "nét giống Adong" – biểu tượng của sự yếu đuối, tội lỗi, và "nét giống Thiên Chúa" – hình ảnh của sự thánh thiện, yêu thương và sáng láng. Những trải nghiệm "xuất thần" trên đỉnh Tabor hay "hấp hối" trong vườn cây dầu mà bạn nhắc đến là những hình ảnh Kinh Thánh mạnh mẽ, giúp người đọc hình dung rõ hơn về hành trình thiêng liêng của mỗi người.
Để Mùa Chay sinh ơn ích thiêng liêng, mỗi chúng ta cùng vào sa mạc với Chúa Giêsu. Chắc
chắn những cám dỗ vẫn còn đó, nhưng với sức mạnh của ân sủng, chúng ta sẽ chiến thắng
cám dỗ. Xin Chúa chúc phúc cho thiện chí cố gắng của chúng ta.
Anh chị em thân mến! Biết mình là chuyện không dễ. Người Hy Lạp có một câu danh ngôn:
“Hãy biết mình.” Chẳng ai gần gũi mình bằng chính bản thân mình. Vậy mà tôi vẫn là một bí ẩn
đối với tôi. Người ta thích làm những bản trắc nghiệm để biết về chỉ số thông minh, về tâm lý,
tính tình ... nhưng để biết mình, cần trắc nghiệm bằng cả cuộc đời.
Chúa Giêsu đến thế gian không để thiết lập một mớ những nguyên tắc, một hệ thống
luân lý hầu bóp nghẹt dân chúng. Chúa đến trước hết là vén mở tình yêu của Thiên
Chúa, và đưa con người vào mối quan hệ tình yêu với Chúa Giêsu.
Và Chúa Giêsu đưa ra huấn lệnh quan trọng nhất, và tuyệt vời nhất, là yêu thương thù
địch. Đây là một giới luật xem ra nghịch với sự suy nghĩ và quan niệm của con người
muôn thế hệ. Sống yêu thương là gặp Chúa, vì Chúa là tình yêu. Sống hận thù là chối bỏ
Đức Kitô. Là môn đệ của Đức Giêsu không thể sống con đường nào khác ngoài việc thể
hiện lòng yêu thương. Để hồi tâm, chúng ta hãy xét xem mình đã thi hành giới luật yêu
thương được bao nhiêu. “Các con hãy tỏ lòng thương xót như Cha các con hay thương xót”.
Sống trên trần gian, tự nhiên ai trong chúng ta cũng khát mong được hạnh phúc, được thoải mái, được dễ chịu,
được mọi điều như ý. Chính vì niềm khát mong, đó mà nhiều người đã tận dụng mọi cách, áp dụng mọi
phương thế, bất chấp mọi thủ đoạn, dù tốt hay xấu, chính đáng hay bất chính, miễn sao đạt được điều khát
mong.