Anh chị em thân mến! Cùng với các môn đệ, chúng ta đang sống trong những ngày sau
cái chết của Chúa Ki-tô và cùng với các ngài, chúng ta đang sống và sinh hoạt vào thời
điểm sau biến cố Phục Sinh, đó là vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, vốn được xem là
ngày đoàn tụ của các Ki-tô hữu tiên khởi.
Hôm nay, cùng với Hội Thánh toàn cầu, cộng đoàn giáo xứ chúng ta cũng khai mạc tuần thánh. Xin Chúa
cho mỗi người chúng ta ý thức được điều đó, và sốt sắng tham dự vào Tuần Thánh năm nay. Điều đó có
nghĩa là chúng ta có bổn phận phải sống đức tin, hay nói một cách cụ thể hơn, chúng ta có bổn phận phải
sống gắn bó mật thiết với Đức Kitô. Chúng ta phải tuyên xưng Ngài bằng hành động và bằng cả cuộc đời
chúng ta. Đức Kitô không phải là những lý thuyết, những tư tưởng, nhưng Ngài là một con người mà
chúng ta cần phải gặp gỡ, phải chiêm ngưỡng và phải tìm hiểu, để rồi dần dần chúng ta trở thành những
Kitô Hữu, đồng hình đồng dạng với Ngài.
This final Sunday of Lent, we somehow feel the
frustrations and grief of Martha who tells Jesus “If
you had been here, my brother would not have
died…” (John 11:21) Whether she’s confessing
her faith to Jesus who could have healed her
brother Lazarus or accuses Jesus of being
neglectful of their brother, Jesus assures her of
one thing, “I am the resurrection and the life;
whoever believes in me, even if he dies, will live,
and everyone who lives and believes in me will
never die.” (John 1:25).
Người tin vào Chúa sẽ từng bước trưởng thành để thuộc về Chúa Kitô hoàn toàn. Thánh Phaolô đã dùng cách nói “được
Chúa Kitô chiếm đoạt” để diễn tả sự biến đổi của người tín hữu, trở nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu. Quả vậy,
đời sống đức tin chính là cuộc chạy đua liên lỉ. Mỗi người phải quên đi mọi sự để chỉ chú tâm về đích, lao mình về phía
trước. Nơi đích điểm ấy, có Chúa đang chờ đợi chúng ta (Bài đọc II).